Khi bạn đang ăn bạn đang nghĩ đến điều gì? Rất ít người khi ăn thực sự nghĩ về thức ăn ngay trước mặt, mùi vị hay cảm giác sung sướng khi tận hưởng sự ngon lành. Tâm trí họ bị xao động bởi rất nhiều việc khác khi đang ăn. Bài thuyết trình hôm nay thật tệ, ngày mai sẽ phải làm một việc quan trọng, làm sao cho con mình được học trường học tốt nhất. Và không chỉ khi ăn uống, bất kỳ khi ta làm điều gì thì hầu như ta không để tâm lắm vào điều đó. Việc này không gây hại ngay lập tức nhưng có hại về lâu về dài. Nó gây nên sự lo âu, phiền muộn thường trực, thậm chí có thể dẫn đến khủng hoảng tâm lý. Làm sao để thoát khỏi tình trạng phổ biến này. Cuốn sách sau sẽ cho bạn câu trả lời.
Tên sách : Nhận biết – chìa khóa sống trong cân bằng
Một cuốn sách về chánh niệm của một nhà tâm linh gây tranh cãi.
Cuốn sách được viết bởi tác giả Osho . Nội dung của ông hài hước, sâu sắc, khiêu khích và gây nhiều tranh cãi. Mọi người hoặc nghĩ rằng ông là một thiên tài hoặc một gã lập dị hoàn toàn. Osho là một diễn giả chuyên về tâm linh của Ấn Độ. Sách của ông được lấy ra từ vô số bài giảng mà ông đã giảng cho các tín đồ của mình.
Nhận thức, như tiêu đề cuốn sách, đó là tất cả về cuộc sống sống với nhận thức, chánh niệm và quan sát nhiều hơn. Hãy gọi nó là bất cứ điều gì bạn muốn. Đó là sự để tâm đến mọi thứ mà bạn làm một cách sâu sắc. Vì sao điều đó lại quan trọng ? Bản tóm tắt của cuốn sách này sẽ làm rõ cho bạn điều này.
Nhận thức dành cho ai ?
- Bất kỳ ai muốn sống một cuộc sống vô tư, tự tại hơn.
- Bất cứ ai đang trải qua một khoảng thời gian thực sự khó khăn ngay bây giờ.
- Bất kỳ ai đang đấu tranh để tìm mục đích và hạnh phúc trong cuộc sống.
1/10. Trạng thái bình thường của con người là mộng du
Bạn đã bao giờ bị mộng du chưa? Đó là tình trạng thức dậy trong vô thức, có thể cử động đi lại nhưng tâm trí hoàn toàn không ý thức được mình ở đâu và làm gì. Nhưng thật đáng buồn thế giới ngày nay gồm toàn những người mộng du. Nói như vậy không có nghĩa rằng bạn lúc nào cũng vừa ngủ vừa đi lại. Bạn vẫn thức, vẫn làm việc hàng ngày. Nhưng tâm trí bạn không còn tập trung vào những gì ở trong hiện tại. Chúng ta cứ sống hoàn toàn không chú ý đến những gì đang xảy ra xung quanh mình. Vâng, có thể bạn làm việc rất hiệu quả. Nhưng những gì chúng ta làm hàng ngày trở nên quá quen thuộc. Ta cứ lặp đi lặp lại mà không cần suy nghĩ quá nhiều. Nó đã trở thành máy móc, tự động. Và rồi chúng ta hoạt động giống như những con rô bốt.
Theo tác giả Osho và các bận thầy tâm linh khác như Lão Tử hay Đức Phật, hầu hết chúng ta di chuyển trong cuộc sống như những người mộng du, không bao giờ thực sự hiện diện trong những gì chúng ta đang làm, không bao giờ hoàn toàn tỉnh táo về môi trường của chúng ta, và thậm chí chẳng bao giờ nhận thức được điều gì thúc đẩy chúng ta làm và ý thức thực sự về những điều chúng ta đang làm.
Chúng ta đang sống một cuộc sống máy móc, tự động, vô thức. Trong khi ngủ, chúng ta chỉ thực hiện các điều kiện, thói quen và xung động của mình. Đó là ý nghĩa của mộng du: hành động một cách máy móc, theo thói quen, tự động, bốc đồng, vô thức. Khi mộng du, chúng ta không thực sự ở đó – chúng ta vắng mặt, chìm đắm trong những suy nghĩ về tương lai hoặc quá khứ, chứ không phải ở hiện tại.
Nếu bạn nhìn vào những người khác, bạn có thể thấy điều này khá rõ. Mọi người không bao giờ thực sự ở tại vị trí của họ ngay lúc đó, không bao giờ thực sự tỉnh táo và có ý thức. Họ luôn ngủ, hoặc lo lắng về tương lai hoặc nghĩ về quá khứ. Họ như phù du. Và bạn cũng vậy.
Đó chỉ đơn giản là tình trạng hiện tại của nhân loại. Sự đối lập của trạng thái đó chính hiện hữu, cái mà Osho gọi là nhận thức.
2/10. Nhận thức là gì ?
Nhận thức có nghĩa là bất kỳ điều gì đang xảy ra trong thời điểm này đều đang xảy ra với ý thức hoàn toàn và bạn đang hiện diện ở đó.
Nhận thức có nghĩa là hiện diện cho đến thời điểm này. Nó có nghĩa là hoàn toàn tỉnh táo, hoàn toàn ý thức, hoàn toàn ở đây ngay bây giờ. Nó có nghĩa là sống trong khoảnh khắc hiện tại với tất cả 5 giác quan. Bạn chỉ đơn giản là tận dụng mọi thứ mà thời điểm này phải cung cấp.
Khi bạn đang rửa bát, nhận thức có nghĩa là rửa bát và không bận tâm đến bất cứ việc gì khác. Không nghĩ về ngày hôm qua. Không nghĩ về ngày mai. Chỉ rửa bát thôi. Bạn về mùi xà phòng, cảm nhận làn nước ấm đang chảy xuống bàn tay và cánh tay của bạn. Và bạn cảm thấy hài lòng khi bát đĩa ngày càng sạch sẽ.
3/10. Một khía cạnh khác của nhận thức : đó là thận trọng
“ Điều duy nhất cần phải học là sự cẩn thận. Hãy quan sát mọi ý nghĩ lướt qua trong đầu bạn. Theo dõi mọi ham muốn chiếm hữu bạn. Quan sát ngay cả những cử chỉ nhỏ – đi bộ, nói chuyện, ăn uống, đi tắm. Tiếp tục xem xét mọi thứ. Hãy để mọi thứ trở thành cơ hội để nhìn lại bản thân mình.
Đừng ăn uống một cách máy móc, đừng chỉ nhồi nhét thức ăn. Hãy nhai kỹ và cẩn thận. Và bạn sẽ ngạc nhiên về mình đã bỏ qua nhiều thứ thú vị cho đến nay, bởi vì mỗi miếng ăn sẽ mang lại cho bạn sự hài lòng vô cùng.
Quan sát, nhận thức, cảnh giác- đó đều là những khía cạnh giống nhau. Chúng ta có thể gọi nó là chánh niệm, một thuật ngữ mà bạn có thể quen thuộc hơn.
Chánh niệm được định nghĩa là khả năng cơ bản của con người để hiện diện đầy đủ, nhận thức được chúng ta đang ở đâu và đang làm gì, đồng thời không phản ứng quá mức hoặc bị choáng ngợp bởi những gì đang diễn ra xung quanh chúng ta.
Một định nghĩa khác đó là Chánh niệm là một trạng thái tinh thần đạt được bằng cách tập trung nhận thức vào thời điểm hiện tại, đồng thời bình tĩnh ghi nhận và chấp nhận cảm xúc, suy nghĩ và cảm giác của cơ thể, được sử dụng như một kỹ thuật trị liệu.
Nhận thức, chánh niệm, quan sát. Bạn gọi là gì cũng được. Cuốn sách là tất cả những gì về phát triển kỹ năng này.
4/10. Hai cách thoát khỏi đau khổ
Con người luôn sống trong đau khổ. Nếu bạn đã biết đến triết lý của Phật giáo thì chân lý đầu tiên trong bốn chân lý cao quý của tôn giáo này đó là : Đời là bể khổ.
Con người không thể sống qua mà chưa từng trải qua đau khổ nào. Chúng ta phải chịu đựng những đau khổ về thể chất như thương tích, kiệt sức, bệnh tật, tuổi già và cuối cùng là cái chết. Và chúng ta cũng phải chịu đựng những đau khổ về tâm lý như sợ hãi, thất vọng, cô đơn, xấu hổ, hay cái chết của những người thân yêu, v.v..
Không có nghi ngờ gì về chân lý cuộc sống là đau khổ. Thế nhưng làm thế nào để bạn thoát khỏi nó? Theo tác giả Osho có hai cách giúp bạn .
Cách đầu tiên thoát khỏi đau khổ là thiền định, tỉnh thức và chánh niệm. Tất nhiên, đây là cách mà Osho và các bậc thầy tâm linh khác khuyên. Đó là một con đường khó khăn. Một thứ đòi hỏi sự kiên nhẫn, chăm chỉ và bền bỉ một cách tối đa.
Cách thứ hai để giảm bớt đau khổ là đơn giản che đậy nó bằng cách trở nên vô thức. Đây là điều mà hầu hết chúng ta thường làm. Khi cảm thấy những cảm xúc tiêu cực, chúng ta bật tivi, chơi trờ chơi điện tử, đọc tin tức, truy cập Facebook hoặc kiểm tra email.
Cách thứ hai này đã trở thành một cách sống thực sự của hầu hết chúng ta. Chúng ta sợ hãi ngay cả khi chỉ có một mình với bản thân và cảm xúc tiêu cực của chúng ta. Chúng ta có nhu cầu để tuyệt vọng trong tình trạng vô thức, để chúng ta không nhận thức sự đau khổ của mình.
David R.Hawkins, một người thầy tâm linh khác, đã đưa điều đó vào cuốn sách Letting Go của mình. Trong đóm nói rằng mọi người luôn tuyệt vọng khi không ý thức về xung quanh. Chúng ta quan sát tần suất mọi người nhấp vào TV ngay khi họ bước vào phòng và sau đó đi lại trong trạng thái như mơ, liên tục được nhồi nhét bởi những chương trình được đổ vào họ.
Mọi người khiếp sợ đối mặt với chính mình. Họ sợ hãi ngay cả một khoảnh khắc cô đơn. Do đó, họ thực hiện các hoạt động điên cuồng liên tục, như giao lưu, nói chuyện, nhắn tin, đọc sách, chơi nhạc, làm việc, đi du lịch, tham quan, mua sắm, ăn uống quá độ, đánh bạc, đi xem phim, uống thuốc, tiệc tùng và thậm chí sử dụng ma túy. Chúng ta vô cùng sợ hãi khi phải ở một mình, hầu hết chúng ta thậm chí không thể đi vệ sinh nếu không có điện thoại di động.
5/10. Điều kỳ diệu của nhận thức
Và điều kỳ diệu của nhận thức là bạn không cần làm bất cứ điều gì ngoại trừ trở nên ý thức hơn về mọi thứ xung quanh và cả bên trong bạn. Hãy hành động, hãy nói, với nhận thức đầy đủ và rồi bạn sẽ nhận thấy sự thay đổi to lớn ở bản thân mình. Thực tế là sự tự nhận thức được sẽ thay đổi hành vi của bạn. Vậy, chính xác thì nhận thức làm giảm đau khổ như thế nào? Nó cải thiện cuộc sống của bạn như thế nào? Làm thế nào để nó làm cho bạn hạnh phúc hơn? Điều đầu tiên cần hiểu là bạn không cần phải làm bất cứ điều gì trong quá trình này. Bạn không cần phải cố gắng thay đổi suy nghĩ, cảm xúc hoặc hành vi của mình. Tất cả những bạn phải làm là trở nên ý thức hơn, chú ý hơn. Hãy cảnh giác đề phòng hơn.
Cách thay đổi tích cực sẽ xảy ra là chỉ bằng hành động quan sát. Khi bạn xem nội dung nào đó, nội dung đó sẽ tự động bắt đầu thay đổi theo hướng tốt hơn. Khi bạn quan sát những suy nghĩ tiêu cực, chúng sẽ mất đi ảnh hưởng đối với bạn, chúng không còn làm phiền bạn nhiều nữa và một ngày nào đó chúng sẽ biến mất. Khi bạn quan sát những cảm xúc tích cực của mình, một hiện tượng khác xảy ra. Chúng phát triển mạnh mẽ hơn. Khi bạn tiếp tục theo dõi chúng, bạn bắt đầu trải nghiệm chúng nhiều hơn và thường xuyên hơn. Trong các tài liệu khoa học, quá trình quan sát cảm xúc tích cực này được gọi là thưởng thức và nó đã được chứng minh là có thể cải thiện hạnh phúc của con người.
Khi bạn theo dõi hành vi của mình, điều gì đó khác sẽ xảy ra. Bạn sẽ nhận thức được rằng sự tức giận luôn khiến bạn và mọi người xung quanh đau khổ. Bạn sẽ thấy rằng ôm mối hận là một điều ngớ ngẩn. Tất cả những gì hận thù gây ra là khiến bạn đau khổ. Một khi bạn thấy những hành vi bạn làm đang đi chệch hình mẫu của bạn, chúng sẽ bắt đầu tự động bị loại bỏ. Ví dụ, nếu bạn thực sự thấy rằng việc xúc phạm người khác là ngớ ngẩn, thì bạn sẽ tự động ngừng làm việc đó. Đó là lợi ích của sự nhận thức. Đây là một ví dụ khác mà Osho đưa ra về quá trình này : “ Nếu bạn đang cầm những viên đá trên tay và nghĩ rằng chúng là kim cương, tôi sẽ không bảo bạn từ bỏ những viên đá đó. Tôi sẽ nói đơn giản , “ Hãy tỉnh táo và có cái nhìn khác về hòn đá!” Nếu bản thân bạn thấy rằng chúng ko phải là kim cương, thì có cần phải từ bỏ chúng không? Chúng sẽ rơi khỏi tay bạn theo cách riêng của riêng nó. Thực ra, nếu bạn vẫn muốn mang chúng, bạn sẽ phải rất nỗ lực rất nhiều, bạn sẽ phải mang ý chí lớn, để vẫn mang chúng. Nhưng bạn không thể mang chúng lâu; một khi bạn đã thấy rằng chúng vô dụng, vô nghĩa, bạn nhất định phải vứt bỏ chúng.
6/10. Một đơn thuốc cho nhiều loại bệnh .
“ Khi người ta hỏi Đức Phật” , “ Điều gì chúng ta nên làm để không tức giận, điều gì không tham lam, hoặc điều gì chúng ta nên làm để không bị ám ảnh quá nhiều bởi tình dục hoặc thức ăn ?”. Câu trả lời của Phật luôn là một, đó chính là nhận thức.
Nếu hai nghìn người chìm vào giấc ngủ, họ sẽ có hai nghìn giấc mơ. Nhưng nếu bạn đến gặp tôi và hỏi làm thế nào để thoát khỏi giấc mơ này, thì cách chữa trị sẽ chỉ có một, đó là hãy tỉnh lại! Nói cách khác để không bị mơ mộng hão huyền, bạn chỉ cần có ý thức hơn. Bạn có thể gọi nó là nhận thức, bạn có thể gọi nó là chứng kiến, bạn có thể gọi nó là ghi nhớ, bạn có thể gọi nó là thiền – đây là những tên gọi khác nhau của cùng một loại phương thuốc chữa trị. Theo Osho, chỉ có một cách chữa trị cho tất cả những rắc rối tâm lý mà chúng ta phải đối mặt, đó chính là nhận thức. Nếu bạn đấu tranh với sự lo lắng, cách chữa trị là nhận thức. Theo dõi sự lo lắng của bạn, cảnh giác khi nó xuất hiện, chú ý đến nó. Tò mò, để ý sự lo lắng để biết nó là gì. Nếu bạn tiếp tục theo dõi và ý thức về sự lo lắng đủ lâu, cuối cùng nó sẽ tự giảm.
Tương tự như vậy, nếu bạn phải vật lộn với chứng trầm cảm, cách chữa trị là theo dõi chứng trầm cảm. Nếu bạn phải vật lộn với những bất an, thì cách chữa trị chính là chứng kiến những bất an.
Nếu bạn đấu tranh với cơn giận, cách chữa trị là nhận thức rõ hơn về cơn giận. Nếu bạn phải vật lộn với chứng nghiện ngập một thứ gì đó, cách chữa trị sẽ chú ý nhiều hơn đến các kiểu gây cảm giác nghiện của bạn.
7/10. Mục tiêu là sống với nhận thức nhiều nhất có thể.
Bất cứ điều gì bạn đang làm – đi bộ, ngồi, ăn uống, hoặc nếu bạn không làm gì cả, chỉ hít thở, nghỉ ngơi, thư giãn trên bãi cỏ, đừng bao giờ quên rằng bạn là một người quan sát.
Có thể bạn sẽ dễ rơi vào trạng thái vô thức một lần nữa. Bạn sẽ bị cuốn vào một số suy nghĩ, một số cảm giác, một số cảm xúc, một số tình cảm – bất cứ thứ gì sẽ khiến bạn mất tập trung khỏi người xem. Hãy nhớ và quay trở lại tâm điểm của bạn là theo dõi mọi thứ. Hãy biến nó thành một quá trình bên trong và liên tục. Bạn sẽ ngạc nhiên về cách cuộc sống thay đổi toàn bộ chất lượng của nó. Tôi có thể di chuyển bàn tay của mình mà không cần quan sát, và tôi cũng có thể vừa di chuyển bàn tay của mình vừa theo dõi từ bên trong toàn bộ chuyển động. Hai chuyển động trên thoạt nhìn như nhau nhưng thực chất hoàn toàn khác nhau. Chuyển động đầu tiên là chuyển động của rô bốt, của cơ học. Chuyển động thứ hai là chuyển động có ý thức. Và khi bạn có ý thức, bạn cảm thấy bàn tay đó từ bên trong; khi bạn không có ý thức, bạn chỉ cảm thấy như hư vô mà thôi.
Đây là loại thông điệp cốt lõi của Osho : Hãy sống cuộc sống của bạn với sự tỉnh táo và chánh niệm nhiều nhất có thể. Bạn có thể nhận biết được trong bất kỳ và mọi hoạt động trong ngày của mình : Khi bạn đang tắm, hãy cảm nhận nước khi nó chảy vào cơ thể và ngửi thấy mùi xà phòng. Khi bạn đang đi bộ đến phòng tập thể dục, hãy chú ý lắng nghe tiếng gió thổi qua. Khi bạn đang chợp mắt, hãy cảm nhận mọi bộ phận trên cơ thể đang nằm ở đó và chú ý đến thực tế là bạn đang từ từ, chậm rãi bước vào trạng thái ngủ.
Nếu chúng ta nhận ra và chấp nhận rằng nhận thức thay đổi chúng ta theo hướng tốt hơn thì việc sống với nhận thức rõ ràng sẽ vô cùng ý nghĩa. Càng trở nên ý thức hơn, chúng ta sẽ càng trở thành hơn, chúng ta sẽ càng bỏ qua những đau khổ và ước mơ trong quá khứ của mình, và chúng ta sẽ càng hạnh phúc và viên mãn hơn.
Tất nhiên, tất cả những điều này nói thì dễ hơn làm. Có ý thức liên tục trong suốt cuộc sống hàng ngày của chúng ta là một nỗ lực vô cùng khó khăn.
8/10. Nhận thức liên tục rất khó nhưng không phải là không thể.
Hãy hành động có tâm và có ý thức. Đó là một hành trình dài, gian khổ và khó có thể nhận thức được dù chỉ trong một khoảnh khắc. Tâm trí của con người thường luôn chập chờn, xao động.Chúng ta luôn ở hiện tại nhưng đầu óc mải lo nghĩ những thứ ở quá khứ hoặc tương lai.
Nhưng tự nhận thức không phải là không thể. Gian nan,khó khăn là vậy nhưng không phải là không làm được. Tất cả mọi người đều có thể tự nhận được..
Điều đầu tiên cần nhận ra khi bắt tay vào con đường chánh niệm đó sẽ là một hành trình dài và gian khổ. Cuộc sống bình thường của chúng ta hoàn toàn trái ngược với những gì chúng ta đang cố gắng làm ở đây. Trong suốt cuộc đời của chúng ta, chúng ta đã mơ. Chúng ta đã sống một cuộc sống máy móc, thói quen, vô thức. Đương nhiên, sẽ rất khó để thay đổi cách của chúng ta đang sống. Nếu bạn đã sống theo cách đó 20,30, 40,50,60 năm qua , thì việc thay đổi sẽ là một thách thức. Và như vậy, chúng ta sẽ bỏ lỡ nhiều thứ có ý nghĩa trong cuộc sống. Điều quan trọng không phải là chúng ta đã bỏ lỡ điều gì. Mà điều quan trọng là chúng ta phản ứng thế nào khi bỏ lỡ chúng.
9/10. Đừng tự trách bản thân nếu không làm đúng.
Cuộc sống là một chuỗi các hành động vô tận nối tiếp nhau và liên kết với nhau, dù liên kết đó là chặt chẽ hay lỏng lẻo. Vì thế tâm trí của chúng ta rất dễ bị xao động. Thực sự khó khăn để tập trung vào một thứ trong mọi lúc mọi nơi.
Bạn muốn rèn luyện thành người có ý thức hơn về mọi việc. Nhưng bạn cứ bị quên và thường xuyên bị mất tập trung. Đừng trở nên đau khổ vì điều đó; nó có lẽ là tự nhiên. Có những khoảnh khác bạn nhớ về ý thức, có lúc bạn lại quên. Tất cả điều cần làm chỉ là bắt đầu lại. Đừng cảm thấy đau khổ, dằn vặt mình rằng : “ Tôi lại quên ý thức một lần nữa .” Đừng bắt đầu cảm thấy : “ Tôi là một kẻ tội lỗi”. Đừng bắt đầu lên án bản thân, bởi vì đây là sự lãng phí thời gian. Đừng bao giờ tự dằn vặt về quá khứ ! Hãy sống cho hiện tại. Nếu bạn đã quên, vậy thì sao? Đó là lẽ tự nhiên – nó đã trở thành một thói quen, và những thói quen đso sẽ khó mất đi. Và đây không phải là những thói quen thấm nhuần trong một đời người, đây là những thói quen thấm nhuần trong một đời người; đây là những thói quen đã thấm nhuần trong hàng triệu cuộc đời. Vì vậy, nếu bạn có thể vẫn quan sát dù chỉ trong một vài khoảnh khắc, hãy cảm thấy biết ơn. Ngay cả những khoảnh khắc ít ỏi đó cũng nhiều hơn những gì có thể mong đợi.
Vì vậy, hãy nhớ một điều : bất cứ khi nào bạn ra rằng tâm trí bạn bị lạc trong quá khứ hoặc tương lai, đừng làm trầm trọng hóa vấn đề. Đơn giản là nghĩ đến hiện tại, không tạo ra bất kỳ vấn đề gì. Không sao đâu! Chỉ đơn giản là quay lại nhận thức của bạn. Đó là một phương thức hành vi cố định, lâu dài đến mức bạn không thể thay đổi nó ngay bây giờ. Nhưng đừng lo lắng, sự tồn tại không hề vội vàng. Vĩnh viễn có thể chờ đợi vĩnh viễn. Đừng tạo ra căng thẳng về nó. Bất cứ khi nào bạn cảm thấy mình đã quên nhận, hay quay lại, thế thôi. Đừng cảm thấy tội lỗi; đó là một trò chơi. Khi bạn bị quên, hãy quay lại với bất kỳ điều gì bạn đang làm. Đang tắm, hãy đưa tâm trí trở lại việc đi tắm. Đang ăn thì đưa tâm trí trở lại việc ăn uống. Khoảnh khắc bạn cảm thấy mình không ở đây và bây giờ, hãy quay lại một cách đơn giản và tự nhiên. Đừng tạo ra cảm giác tội lỗi. Nếu bạn cảm thấy tội lỗi, thì bạn làm sai điểm mấu chốt của phương pháp tự nhận thức.
Giả sử bạn quyết định mang nhiều chánh niệm hơn vào cuộc sống của mình. Điều chắc chắn sẽ xảy ra bạn quên mất tâm trí lần này đến lần khác. Bạn đang chú tâm trong chốc lát, nhưng sau đó bạn bị phân tâm. Và sau đó, bạn có thể mất vài phút, vài giờ hoặc thậm chí vài ngày cho đến khi bạn nhận ra, “ Ồ, tôi không để ý. Tôi quên mất!”
Điều này là của tự nhiên và nó chắc chắn sẽ xảy ra nhiều. Trong những khoảnh khắc đó, phản ứng tự nhiên của chúng ta là cảm thấy tội lỗi và tự hành hạ bản thân, “ Tại sao mình lại tệ thế này? Tôi thậm chí không thể tập trung trong vài phút! Tôi tệ quá! Tôi là người tệ nhất!” . Điều này không hữu ích. Trên thực tế, đó chỉ là sự mộng du của tâm trí nhiều hơn. Thay vì lên án bản thân hoặc tạo ra cảm giác tội lỗi, hãy đơn giản chấp nhận nó và quay lại thời điểm hiện tại. Đừng lãng phí thời gian lo lắng về sự thật rằng bạn đã bỏ lỡ. Chỉ cần trở lại. Đơn giản và tự nhiên.
10/10. Thay đổi thực sự duy nhất là thay đổi trong ý thức.
Mọi người tiếp tục cố gắng thay đổi cuộc sống của họ bằng cách thay đổi ngoại cảnh. Chúng ta mua xe mới, quần áo mới, nội thất mới. Chúng ta nhận được một công việc mới. Chúng ta chuyển đến một nơi mới. Chúng ta có một người vợ hoặc người chồng mới. Chúng ta có thể tiếp tục thay đổi ngoại cảnh hoặc gần như tất cả những gì chúng ta muốn. Nhưng yếu tố quan trọng trong cách chúng ta cảm thấy là chính chúng ta. Ngay cả khi có xe mới, công việc mới, vợ/ chồng mới, nơi ở mới,.. chúng ta sẽ vẫn là một con người với cùng một điều kiện, cùng kiểu suy nghĩ, cùng vấn đề cảm xúc.
Làm thế nào để bạn có thể thay đổi chính mình? Bất cứ nơi nào bạn đi, bạn sẽ ở với chính mình. Bất cứ nơi nào bạn đi, bạn sẽ cư xử cùng theo một cách. Các tình huống có thể khác nhau, nhưng làm thế nào bạn có thể khác được? Dù bạn có ngủ ở London, ở Tokyo hay ở ngay trên dãy núi Himalaya thì cuối cùng vẫn là ngủ và bạn vẫn mơ! Vì vậy, hãy trở nên tỉnh táo hơn. Khi tỉnh táo thì những giấc mơ biến mất, và cùng với những giấc mơ, tất cả nhưng đau khổ đều biến mất.
Lời kết
Hãy trở lại hiện tại, tập trung lại vào nhận thức đơn giản và tự nhiên.
Nếu chúng ta muốn có sự thay đổi thực sự trong cuộc sống, chúng ta cần có sự thay đổi về ý thức. Bạn có thể giành được 10 triệu đô la, nhưng sự thay đổi đó không hơn không kém. Bạn vẫn là bạn với cùng một tính cách, mô thức suy nghĩ và thói quen. Để thay đổi bản thân theo hướng tích cực hơn, điều bạn cần phải làm đó là thực hành sự tự nhận thức. Có ý thức hơn với từng sự vật mà bạn đang làm, ngay cả từ việc nhỏ nhất đến lớn nhất. Hãy sống nhiều hơn ở hiện tại, đừng quá bận tâm đến quá khứ hay tương lai. Nhưng để nhận thức được mọi lúc mọi nơi là một quá trình khó khăn, đòi hỏi thời gian và sự kiên trì. Vì thế đừng tự trách, đổ lỗi hay dằn vặt bản thân mỗi khi tâm trí bạn bị rời xa sự nhận thức. Tất cả những điều cần làm là trở lại hiện tại, tập trung lại vào nhận thức của mình. Một cách đơn giản và tự nhiên.